“Người
dùng dụ ngôn mà dạy họ nhiều điều.”
(Mc 4,2)
Truyền đạt bằng những hình ảnh và các câu chuyện
Giống
như các giáo sĩ Do Thái thời đó, Chúa Giêsu dùng những
từ tượng hình đơn sơ,
gọi là các dụ ngôn,
để giúp người ta hiểu
Thiên Chúa là ai và vương quốc
hay triều đại của Người giống
với cái gì. Ngài sử dụng
các hình ảnh và nhân vật có
trong đời sống hằng ngày để tạo nên những
thước phim hay những vở
kịch thu nhỏ hầu
minh họa cho thông
điệp của mình. Đây
là cách giảng dạy thường xuyên nhất của Chúa Giêsu. Những câu chuyện của Ngài lôi cuốn cả người già và
người trẻ, người giàu và người
nghèo, người có học và người thất học. Hơn
một phần ba các Phúc
âm Mátthêu, Máccô và Luca là
những dụ ngôn do Chúa Giêsu kể lại.
Ngài thích dùng những câu chuyện minh họa để chạm đến tâm hồn người nghe thông qua
trí tưởng tượng của họ. Những từ tượng hình kích thích tâm trí khám phá Thiên Chúa
theo cách khác và làm cho tâm hồn đáp lại tình thương và chân lý của Người. Như một nghệ sĩ tài ba, Chúa Giêsu đã vẽ nên những bức tranh sống động bằng những từ
ngữ đơn giản và ngắn gọn. Một bức tranh sống động có thể nói lên cách mạnh mẽ
và rõ ràng hơn nhiều từ ngữ. Chúa Giêsu sử dụng những hình ảnh đời thường để chỉ
rõ phẩm cấp khác của một thực tại - phẩm cấp bị che giấu, nhưng những người có “mắt
để nhìn” và “tai để nghe” vẫn có thể thấy được. Chúa Giêsu truyền đạt bằng những
hình ảnh, những câu chuyện và những minh họa sinh động - là những thứ thu hút trí
tưởng tượng của khán giả cách thuyết phục hơn là những bài giảng trừu tượng. Những
dụ ngôn của Ngài giống như kho tàng được chôn giấu trong đám ruộng
chờ được khám phá (Mt 13,44).
Làm sao những câu
chuyện và những hình ảnh đời thường,
như kho báu chôn giấu trong ruộng, hạt cải
bé nhỏ, người đàn bà quyết tìm ra những đồng
xu bị mất, cây vả không ra trái,
viên ngọc quý, và một số khách cưới không được mời, có thể diễn tả những chân lý
phi thường và vượt thời gian? Chúa Giêsu giảng dạy bằng cách sử dụng những phép so sánh.“Chúng ta ví Nước Thiên Chúa với cái gì đây? Lấy dụ ngôn nào mà hình
dung được? Nước Thiên Chúa giống như hạt cải,...” (Mc 4,30-31). Vương quốc hay
triều đại Thiên Chúa giống như những gì đã diễn ra trong các
câu chuyện của Chúa Giêsu. Tuy nhiên, sự so sánh phải được thực hiện trong
toàn bộ quá trình, chứ không chỉ đơn giản với một đối tượng hay một cá nhân. Mặc
dù những dụ ngôn của Chúa Giêsu bắt nguồn từ một mốc thời gian và địa điểm cụ thể,
nhưng chúng vẫn đề cập đến những thực tại vượt thời gian cho mọi người ở mọi thời
và mọi nơi. Chúng nhấn mạnh sự thật rằng Thiên Chúa vẫn
hoạt động suốt dòng thời gian và Ngài vẫn gặp gỡ chúng ta trong những cảnh huống
đời thường của cuộc sống.
“Mở miệng ra, tôi sẽ kể dụ ngôn,
công bố những điều được giữ kín từ tạo thiên
lập địa.”
Mt 13,35
Dụ
ngôn là gì?
Dụ ngôn
là một sự diễn tả sinh động bằng từ ngữ qua việc sử dụng hình ảnh hoặc câu chuyện để minh họa cho một chân lý hay một
bài học. Nó tạo ra một vở kịch thu
nhỏ bằng ngôn ngữ hình ảnh để mô tả thực tại được
minh họa. Nó cho thấy sự tương
đồng giữa hình ảnh trong thí dụ
minh họa với đối tượng được mô tả. Nó định
nghĩa cái chưa biết bằng cách sử dụng cái đã biết. Nó giúp người nghe khám phá ý nghĩa sâu xa và chân lý tiềm ẩn của
những thực tại được mô tả. Nó có thể
phóng đại hoặc so sánh, chẳng hạn như “Nước
Thiên Chúa giống như chuyện một hạt cải
... hoặc như chuyện nắm men” (Lc
13,19.21). Phổ biến hơn cả, dụ ngôn
là một câu chuyện ngắn được kể lại để đưa ra một bài
học hay một lời răn dạy. Chúa
Giêsu đã sử dụng những câu chuyện
hay những hình ảnh đơn giản để
chuyển tải những chân lý quan
trọng về Thiên Chúa và Nước Trời, cũng như những bài học gắn liền với
lối sống và niềm hạnh phúc mà Thiên Chúa dành cho chúng ta. Dụ ngôn thường khắc họa những ví dụ
hay những câu chuyện minh họa từ cuộc sống thường nhật ở Palestine cổ đại, chẳng hạn như những hạt cải và những cây vả, bầu da đựng
rượu và những cái đèn dầu, tiền bạc và kho tàng, những quản gia, những công nhân,
những quan tòa, những người nội trợ, tiệc cưới và trò chơi trẻ em. Khán giả của Chúa Giêsu sẽ
cảm thấy
rất gần gũi với những câu
chuyện minh họa từ đời sống thường
nhật. Ngày nay chúng ta phải
làm những công việc nhà để có thể hiểu được các phong tục
xã hội được mô tả.
Những dụ ngôncủa Chúa
Giêsu đều mang hai ý
nghĩa. Thứ nhất là nghĩa
đen, nghĩa này rất rõ ràng đối với bất kỳ ai có kinh nghiệm về vấn đề được nhắc đến. Thứ hai là nghĩa bóng,
nghĩa này sâu xa hơn -
nó là một bài học tiềm ẩn về chân lý
của Thiên Chúa và Nước Trời. Chẳng
hạn như, dụ ngôn men trong
bột (Mt 13,33) mô tả sự biến
đổi đơn giản từ bột thành
bánh bằng cách dậy men cả thúng bột.
Tương tự như thế,
chúng ta được biến đổi bởi Nước
Thiên Chúa khi chúng
ta để cho Lời Chúa
và Thần Khí cắm rễ sâu trong
tâm hồn chúng ta. Đến
lượt mình, chúng ta được
mời gọi trở thành men để biến đổi xã
hội mà chúng ta đang
sống và làm việc. Thánh Giêrônimô,
một giáo phụ và học
giả Kinh Thánh đã nhấn
mạnh rằng: “Điểm cốt lõi
của một dụ ngôn khác
với những gì nó thể hiện
ra bên ngoài, giống như vàng được
tìm thấy trong lòng đất, nhân
trong hạt và phần
thịt ẩn sau lớp vỏ đầy
gai của những hạt dẻ,
do vậy trong các dụ ngôn chúng ta
phải hết sức tìm kiếm ý nghĩa thiêng
liêng của nó.”
Những dụ ngôn của Chúa Giêsu luôn bao hàm
yếu tố ngạc nhiên
hoặc một sự thay đổi bất ngờ. Chúng ta thường mất cảnh
giác bởi diễn biến của câu chuyện.
Dụ ngôn khởi đi từ những khía cạnh rất quen thuộc và dễ hiểu của kinh
nghiệm đến những sự kiện thay
đổi bất ngờ hay một sự so sánh khác thường để kích thích người nghe và mời gọi họ suy
tư hơn nữa. Chẳng hạn như, tại sao
người mục tử nên gác bỏ mọi lo lắng và thậm chí là liều mạng sống mình để tìm
kiếm một con chiên lạc
trong khi chín mươi chín
con còn lại vẫn an toàn? Sự quan
tâm của người mục tử dành cho một con
chiên lạc và sự sẵn lòng
liều mạng sống mình vì nó
cho chúng ta nhiều điều về sự
quan tâm của Thiên Chúa đối với con cái Người đang
lầm đường lạc lối.
Cách
đọc các dụ ngôn
Chúa
Giêsu nói với các môn đệ rằng không phải
ai cũng có thể hiểu được các dụ ngôn của Ngài:
“Anh
em thì được ơn hiểu
biết các mầu nhiệm Nước Thiên Chúa; còn với kẻ khác thì phải dùng dụ ngôn để chúng nhìn mà không nhìn, nghe mà không hiểu” (Lc 8,10). Phải chăng Chúa Giêsu đang cố tình gây khó hiểu cho người nghe? Rất có thể là không. Ngài nói
từ kinh nghiệm của mình.
Ngài nhận thấy một số người nghe
dụ ngôn của Ngài nhưng
cố tình không hiểu chúng.
Không phải họ không
thể hiểu được chúng bằng
trí tuệ, nhưng đúng hơn, tâm hồn
họ đã đóng kín trước những gì Ngài đang nói. Họ đã quyết định không tin. Thiên Chúa chỉ
có thể mạc khải những bí ẩn về Nước Thiên Chúa cho những kẻ
khiêm nhường và tín thác
là những người thừa nhận
rằng họ cần Thiên Chúa
và chân lý của Người. Những dụ ngôn của Chúa
Giêsu sẽ soi sáng cho chúng ta nếu chúng ta lắng nghe bằng một tâm trí
và con tim rộng
mở, sẵn sàng để chúng kích thích chúng ta. Nếu chúng ta tiếp cận chúng với niềm tin rằng
chúng ta đã biết
câu trả lời, thì chúng
ta cũng có thể nhìn
nhưng không thấy, lắng tai nhưng không nghe hay không hiểu.
Khi
đọc các dụ ngôn, điều quan trọng là đừng quá chú tâm đến những chi tiết của câu chuyện. Điểm
chính yếu mới là những điều có
giá trị. Thường thì những chi tiết đã đủ rõ ràng, nhưng một số chi tiết vẫn
rất mơ hồ (chẳng hạn
như, tại sao nhà phú hộ lại cho phép người quản gia bất lương quản lý tài sản của mình; xem Lc 16,1-8). Người kể chuyện
không cần phải làm cho mọi chi
tiết trở nên phù hợp
một cách hoàn hảo. Mỗi dụ
ngôn sẽ trình bày cách chuyên
biệt một điểm duy nhất. Hãy
tìm kiếm điểm chính và đừng quá chú tâm
vào những chi tiết. Ngoài ra,
Chúa Giêsu thường xen vào một sự
ngạc nhiên hoặc một thay đổi bất ngờ. Điều
đó sẽ kích thích người nghe và
mời gọi họ suy tư. Chúa Giêsu muốn để các dụ ngôn của Ngài khơi lên câu trả lời. Nếu chúng
ta lắng nghe bằng đức tin và lòng
khiêm nhường thì mỗi chúng ta sẽ hiểu rằng chúng ta có thể nhận
được điều mà Chúa Giêsu muốn nói với
từng tâm hồn
chúng ta.
Tác giả: Don Schwager
Chuyển ngữ: Giacôbê Nguyễn Quốc Đạt