Cuộc sống luôn có những khúc quanh với nhiều chọn lựa. Trước những
khúc quanh ấy là một chọn lựa đầy khó khăn. Đôi khi phải trả giá đắt cho những
chọn lựa của chính mình. Nhưng nếu không chọn lựa thì làm sao đi được tiếp. Bởi
cuộc đời không phải là một đường thẳng rải đầy hoa hồng nhưng là một hành trình
dài với nhiều thách thức và chông gai.
Một trong những cách tôi chọn để “quanh” mà không bị “ôm cua” là
luôn bắt đầu lại cuộc sống của mình vào đầu tuần. Mỗi lần như thế, tôi hứa với
Chúa là mình sẽ thật cố gắng để sống tốt hơn. Lúc ấy, lòng tôi đầy quyết tâm
với nhiều kế hoạch thay đổi. Tôi vẽ ra một viễn tượng thật tuyệt vời cho mình.
Nào là phải trung tín, phải ngăn nắp, phải siêng năng,… nhưng thực tế lại khác.
Tôi bắt đầu kế hoạch của mình vào thứ hai với một tinh thần tràn trề nhiệt
huyết. Nhưng đến khoảng thứ năm hay thứ sáu là tôi lại chuẩn bị và chờ đợi việc
bắt đầu lại vào tuần sau. Khi ấy, tôi tự nhủ với lòng mình rằng: “Tuần này coi như
không tính, tuần sau mình sẽ cố gắng hơn.” Rồi tôi lại sống vật vờ cho đến
hết tuần. Cứ như thế, tôi thấy cuộc sống của mình thật đơn điệu và nhàm chán.
Đôi khi tôi muốn buông xuôi và chuyển hướng. Nhưng rồi tôi lại nghĩ ở đây mình
có điều kiện để phát huy mà lại không lớn lên thì sang một môi trường khác làm
sao mình có thể trưởng thành được. Thế là tôi lại lên kế hoạch cho tuần kế
tiếp. Khi đó, lời hứa vốn dĩ là biểu tượng của sự tín trung, lại trở nên phương
tiện để tôi tự an ủi chính mình và thỏa hiệp với những yếu đuối của thân xác.
Tôi lại hứa rồi lại thất hứa. Dường như cái vòng lẩn quẩn ấy vẫn chưa rời khỏi
tôi cho đến lúc này. Nhưng tôi đã có một quyết định quan trọng hơn để chấm dứt
tình trạng ấy. Tôi vẫn lên kế hoạch nhưng để sống với kế hoạch ấy, tôi bắt đầu
loại bỏ một vài cản trở như internet, hướng ngoại, biếng nhác,… Và quan trọng
hơn, tôi dâng lên Chúa những công việc của mình và cầu xin cho được vinh danh
Thiên Chúa hơn qua chương trình sống cá nhân. Kết quả là tôi đã thực sự thay
đổi, tuy chưa hoàn toàn nhưng tôi bình an và biết mình cần cố gắng hơn nữa.
Hiện tại, tôi vẫn còn bắt đầu lại mỗi tuần nhưng với tinh thần phó thác và yêu
mến hơn.
Qua kinh nghiệm của mình, tôi cảm thấy việc bắt đầu lại cuộc sống
không phải là điều dễ dàng nhưng đó luôn là điều cần thiết và rất ích lợi. Tuy
sẽ có những khó khăn nhưng nếu làm việc đó vì lòng mến Chúa thì tôi tin một
ngày nào đó tôi sẽ làm được điều mà mình tưởng như không bao giờ thực hiện được.